Xin giới thiệu với bạn đọc bài viết nói trên.
Ramos đang ở trong một vòng xoáy nguy hiểm do vài lý do khác nhau chứ không phải vì một nguyên nhân riêng biệt nào. Điều quan trọng là cầu thủ này phải biết tách từng sự việc và tập trung giải quyết những thứ nằm trong tầm kiểm soát của mình. Một mặt, Sergio là con mồi của sự chỉ trích từ phái Madrid cực đoan do sự đối đầu của trung vệ này với Jose Mourinho.
Cách thức mà Sergio bày tỏ lập trường của mình cũng rất khác Casillas, vì họ không giống nhau về tính cách. Mặt khác cầu thủ này còn đang trong quá trình thương thảo việc tái ký, đòi câu lạc bộ tăng thu nhập cho mình tương đương với các cầu thủ ở hàng thứ hai về mức lương, một việc thường làm căng thẳng các mối quan hệ giữa các cầu thủ với các chủ tịch.
Hai tình huống trên, công với trạng thái phong độ thấp, có thể còn là một sự khủng hoảng phần nào về niềm tin khi thấy huấn luyện viên (Carlo Ancelotti) buộc mình phải chơi không đúng vị trí và bày tỏ sự yêu mến nhiều hơn đối với cầu thủ trẻ người Pháp Varane. Trong vòng xoáy đó, chất độc hại tràn lan như một thứ virus.
Việc cải thiện phong độ trên sân nằm trong tay Sergio Ramos và điều này chỉ có thể thực hiện được từ việc chấp nhận mình đang không ở một giai đoạn ngọt ngào. Thừa nhận sai lầm cũng là sự khởi đầu để sửa chữa nó. Thiếu sót trong trận gặp Galatasaray chỉ là một triệu chứng.
Sergio có thể viện cớ Carlo Ancelotti buộc anh phải đảm nhiệm những chức năng không thuộc về mình, nhưng điều đó sẽ chỉ làm anh mất năng lượng. Điều quan trọng là ngày mai, chứ không phải hôm qua. Lấy lại phong độ tốt nhất sẽ đem lại sự tin tưởng cho Sergio Ramos, sự hòa đồng trong đội bóng và giúp cầu thủ này có vị thế tốt hơn trong thương lượng về tái ký hợp đồng. Sự an tâm là điều rất cần thiết cho Sergio trong thời điểm thay đổi cuộc đời của mình, khi anh chuẩn bị làm cha.
Có một điều không nằm trong tay Ramos đó là thái độ của một bộ phận khán giả cực đoan và thành kiến trong các quyết định của mình, từ việc đóng đinh lên thập giá hay cổ vũ Casillas với bất cứ giá nào, ca ngợi hay xử Diego Lopez mà chẳng cần xem các trận đấu của cầu thủ này. Thật khó có một sự suy xét công minh, không thành kiến. Thật đáng tiếc.
Nếu câu lạc bộ hay nhất trong thế kỷ 20 phải phân tích mọi chuyện xảy ra theo lăng kính của một huấn luyện viên đã ra đi thì chỉ có thể rút ra một kết luận: đáng thương hại. Nó sẽ giống như sự chấp nhận Madrid giữ lại những gì tệ hại nhất của Mourinho chứ không phải những gì tốt nhất, như việc giành Liga với 100 điểm và số bàn thắng kỷ lục. Dưới lăng kính đó, Sergio Ramos có thể là một vụ Casillas khác. Tất cả đều nên tránh để điều đó xảy ra, trước tiên là Real Madrid.
Nguồn: VietNamNet
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét